MƯU KẾ THÂM ĐỘC NHẤT TRONG TAM QUỐC – NGHE MÀ RÙNG MÌNH! - BÀI LUẬN TIẾNG ANH LUYỆN THI VIẾT IELTS

Tuyển tập các bài luận được bình chọn là hay và nội dung sát nhất với kỳ thi IELTS và TOEFL. Viết là 1 trong 4 kĩ năng quan trọng cần phải có đối với bất kì ai đang theo học tiếng Anh. Đặc biệt, những ai đang ôn luyện để thi Ielts.

Post Top Ad

MƯU KẾ THÂM ĐỘC NHẤT TRONG TAM QUỐC – NGHE MÀ RÙNG MÌNH!

Share This

 MƯU KẾ THÂM ĐỘC NHẤT TRONG TAM QUỐC – NGHE MÀ RÙNG MÌNH!





“Tam Quốc” – ba chữ ấy đã quá quen thuộc với những ai yêu lịch sử. Nhưng đằng sau những trận chiến long trời lở đất, đằng sau những vị tướng lẫy lừng như Quan Vũ, Lữ Bố, hay những quân sư kiệt xuất như Gia Cát Lượng, Tư Mã Ý... còn có những mưu kế – những toan tính – khiến người đời sau đọc đến mà rùng mình.

Có những kế sách không cần dùng đến một binh một tốt, nhưng lại khiến cả dòng tộc bị tận diệt. Có mưu kế ẩn dưới nụ cười, sau bức rèm, nhưng đủ giết chết hai người đàn ông quyền lực nhất thiên hạ.

Trong video hôm nay, hãy cùng nhau bước vào 5 mưu kế thâm độc và kinh điển nhất Tam Quốc, nơi mà trí tuệ – dã tâm – và số phận con người bị xoay chuyển chỉ bởi một cái nhíu mày...”



MƯU KẾ 1: “MƯỢN ĐAO GIẾT NGƯỜI” – TƯ MÃ Ý HỦY DIỆT GIA TỘC TÀO SẢNG


Tư Mã Ý – một con cáo già trong chính trị, là người đặt nền móng cho nhà Tấn sau này. Nhưng để đạt được điều đó, ông phải đi qua một con đường đẫm máu và đầy toan tính, trong đó nổi bật nhất chính là mưu kế "mượn đao giết người" – triệt hạ sạch sẽ thế lực họ Tào chỉ bằng một nước đi chính trị tưởng như không cần đổ máu. Sau cái chết của Tào Phi, Tào Duệ kế vị nhưng mất sớm. Tào Phương, cháu nội Tào Tháo còn nhỏ tuổi, lên ngôi hoàng đế nhà Ngụy. Để trợ giúp vị vua trẻ, triều đình cử hai vị đại thần phụ chính: Tào Sảng – người thuộc phe họ Tào, và Tư Mã Ý – người từng là mưu thần dưới trướng Tào Tháo. Nhưng càng về sau, quyền lực càng dồn về phía Tào Sảng. Hắn tự tin đến mức cho rằng Tư Mã Ý đã già yếu vô dụng, không đáng lo. Và chính điều đó mở đầu cho bi kịch của toàn gia tộc họ Tào.


Tư Mã Ý lập kế giả bệnh, ngày ngày giả vờ yếu đuối, nằm một chỗ, mắt nhắm nghiền, miệng không nói, tay run rẩy, thân hình tiều tụy. Tào Sảng không nghi ngờ, càng lúc càng thâu tóm triều đình. Nhưng ông đâu ngờ, phía sau cánh cửa đóng kín, Tư Mã Ý vẫn theo dõi tình hình từng ngày, huấn luyện quân đội bí mật và âm thầm chuẩn bị cho một cuộc lật đổ. Năm 249, khi Tào Sảng cùng vua Tào Phương rời khỏi Lạc Dương đi tảo mộ tiên đế, Tư Mã Ý lập tức ra tay: chiếm giữ cung đình, niêm phong kho tàng, kiểm soát thành trì và ra lệnh bắt giữ toàn bộ thân tín của Tào Sảng. Tin dữ truyền đến, Tào Sảng hoảng sợ, nhanh chóng quay về nhưng bị chặn đường. Dưới sức ép của triều đình, hắn đầu hàng với hy vọng giữ được mạng sống.


Nhưng Tư Mã Ý đâu dễ tha thứ. Ông sai người lập bản cáo trạng với đầy đủ chứng cứ phản nghịch, rồi dâng lên hoàng đế còn nhỏ tuổi để xin phê chuẩn xử tử. Kết quả: Tào Sảng, anh em, họ hàng, bè bạn – tất cả hơn 300 người bị xử trảm, không sót một ai. Một đòn chính trị vừa sắc bén, vừa lạnh lùng, vừa máu lạnh. Không một giọt máu đổ trên chiến trường, nhưng một đại tộc bị xóa sổ hoàn toàn chỉ trong vài ngày. Sau sự kiện này, quyền lực triều Ngụy lọt vào tay Tư Mã Ý. Đến đời cháu ông là Tư Mã Viêm, nhà Ngụy chính thức bị diệt, mở ra triều đại nhà Tấn. Một kế hoạch dài hơi, một cuộc trả thù âm thầm nhưng tàn độc, được khởi động từ một ánh mắt giả vờ lờ đờ trên giường bệnh...


MƯU KẾ 2: “LIÊN HOÀN KẾ” – CHU DU DỤ QUAN VŨ ĐI VÀO CỬA TỬ


Sau trận Xích Bích, quân Tôn – Lưu chia nhau chiếm giữ vùng Kinh Châu rộng lớn. Tuy nhiên, vùng đất này vốn là mục tiêu trọng yếu của Đông Ngô, nên dù chia sẻ chiến thắng, trong lòng Chu Du – đại đô đốc Đông Ngô – luôn mang mối hận ngấm ngầm với Lưu Bị. Đặc biệt, việc Quan Vũ, một mãnh tướng trấn giữ nơi đây, khiến Chu Du vừa nể vừa sợ. Ông ta hiểu rõ: nếu không dẹp được Quan Vũ, Đông Ngô sẽ khó yên ổn lâu dài. Nhưng nếu động binh, chẳng khác nào phản bội liên minh, gây cớ cho Lưu Bị công kích. Vì thế, Chu Du quyết định dùng mưu. Ông đưa ra một kế hoạch tinh vi mang tên “liên hoàn kế”.


Đầu tiên, ông dùng kế mỹ nhân: gợi ý gả em gái Tôn Quyền – Tôn Nhân – cho Lưu Bị. Việc này vừa có thể củng cố liên minh, vừa tạo cơ hội giữ Lưu Bị ở lại Giang Đông. Lưu Bị tuy nghi ngại nhưng vì thế cục, vì bị Gia Cát Lượng giục tiến nhanh, nên chấp nhận. Chu Du liền nhân cơ hội ấy, bí mật chuẩn bị một cuộc giam lỏng mềm – định dùng em gái Tôn Quyền như một sợi dây trói buộc. Nhưng chưa dừng ở đó, lớp thứ hai của kế hoạch còn tinh vi hơn: ông sai người thuyết phục Quan Vũ hộ tống Lưu Bị về Giang Đông. Trên đường đi, cố tình cho đoàn quân đi qua vùng giáp ranh nguy hiểm, nơi quân Tào có thể xuất kích bất kỳ lúc nào. Nếu Quan Vũ tử nạn, Đông Ngô sẽ yên tâm. Nếu không, ít ra Lưu Bị bị giữ lại, Kinh Châu cũng sẽ thuộc về Đông Ngô.


Một mũi tên trúng ba đích: diệt Quan Vũ – giữ Lưu Bị – đoạt Kinh Châu. Một kế sách khiến người ta thán phục lẫn rùng mình. Nhưng Chu Du không ngờ, Gia Cát Lượng lại đọc thấu toàn bộ ý đồ. Ông bí mật điều Triệu Vân đến đón Lưu Bị, bố trí thuyền bè sẵn sàng, và khéo léo dùng cả dân chúng Đông Ngô để giúp Lưu Bị thoát thân. Cuối cùng, Lưu Bị trở về an toàn, Quan Vũ cũng không hề hấn gì. Kinh Châu vẫn thuộc về Lưu Bị. Chu Du thua trong cay đắng, tức giận đến mức thổ huyết ba lần và qua đời không lâu sau đó. Trước lúc chết, ông chỉ thốt lên một câu: “Trời sinh Du sao còn sinh Lượng!” – như một lời oán hận cho kế mưu tuyệt diệu nhưng thất bại vì gặp phải kỳ tài Gia Cát.



MƯU KẾ 3: “HẠ GỤC TRUNG NGHĨA” – TÔN QUYỀN GIẾT QUAN VŨ


Quan Vũ – người được hậu thế tôn vinh là võ thánh, biểu tượng của trung – nghĩa – dũng, cuối cùng lại chết trong một âm mưu lạnh lẽo đến rợn người. Và người ra tay không ai khác, chính là Tôn Quyền – đồng minh một thời của Lưu Bị. Cái chết của Quan Vũ không chỉ là kết thúc của một anh hùng, mà còn là bước ngoặt xoay chuyển cục diện Tam Quốc.


Sau khi Lưu Bị chiếm được Kinh Châu, Quan Vũ được giao nhiệm vụ trấn thủ, đồng thời kiểm soát con đường huyết mạch từ Thục đến Giang Lăng. Nhưng ông là người cứng rắn, tự phụ, luôn xem thường Đông Ngô. Ông từng mắng nhiếc sứ giả Tôn Quyền, từ chối gả con gái cho Tôn con trai Tôn Quyền, và đặc biệt – tự tiện điều binh đánh Phàn Thành mà không hề bàn bạc với Đông Ngô.


Tôn Quyền biết rằng, nếu Quan Vũ thắng trận, thanh thế sẽ lên đến cực điểm. Khi đó, Đông Ngô chẳng còn cơ hội gì. Thế là ông âm thầm bắt tay với Tào Tháo – kẻ thù truyền kiếp – để bày mưu giết Quan Vũ. Kế hoạch rất đơn giản nhưng vô cùng hiểm độc: khi Quan Vũ kéo quân đánh Phàn Thành, Lã Mông – đại tướng Đông Ngô – giả bệnh, để Lục Tốn lên thay. Trong khi Quan Vũ tập trung đánh trận, quân Đông Ngô bất ngờ đánh úp hậu phương Kinh Châu. Quân Thục không kịp trở tay, toàn bộ vùng đất trọng yếu thất thủ.


Khi Quan Vũ rút quân, ông bị bao vây, lương cạn, quân đói, cuối cùng bị bắt sống. Tôn Quyền đưa ra lựa chọn: đầu hàng hoặc chết. Quan Vũ ngẩng cao đầu, thà chết chứ không khuất phục. Kết quả: ông bị chém đầu, gửi thủ cấp về cho Tào Tháo. Một kết thúc bi tráng, tang thương và uất nghẹn. Nhưng sau cái chết của ông, lòng dân Thục sôi sục, Lưu Bị nổi giận, dẫn đến trận Di Lăng – đại chiến giữa Thục và Ngô. Cái chết của một người khiến cả Tam Quốc rung chuyển. Tôn Quyền đã thắng, nhưng cũng đã gieo mầm hiểm họa cho toàn cục cờ.



MƯU KẾ 4: “GIẢ ĐIÊN ĐỂ THOÁT CHẾT” – TƯ MÃ Ý CHỜ NGÀY GIA CÁT LƯỢNG KIỆT SỨC


Khi Gia Cát Lượng bắt đầu chiến dịch Bắc phạt, liên tục đưa quân ra khỏi Thục nhằm phục hưng nhà Hán, thì ở phía bên kia chiến tuyến – Tư Mã Ý – chính là đối thủ chính trị và quân sự nguy hiểm nhất. Hai bộ óc kiệt xuất, hai chiến lược gia đại tài, nhưng sự khác biệt nằm ở chỗ: Gia Cát Lượng luôn tiến công, còn Tư Mã Ý chỉ phòng thủ. Và chính chiến lược ấy đã tạo nên một trong những kế sách thâm độc nhất lịch sử Tam Quốc – “giả điên để kéo dài thời gian, mượn thiên thời để đợi đối phương gục ngã”.


Gia Cát Lượng biết rõ nếu muốn khôi phục nhà Hán thì phải diệt Ngụy. Mỗi lần Bắc phạt, ông đều mang theo nhuệ binh, quân lương chuẩn bị đầy đủ, bày binh bố trận chặt chẽ. Nhưng Tư Mã Ý không hề giao chiến. Dù bị Gia Cát nhiều lần khiêu khích, viết thư chửi bới, Tư Mã Ý vẫn đóng cổng thành không ra. Một lần, ông ta còn cho bắn trả thư với dòng chữ lạnh lùng: “Kẻ thông minh không mắc mưu.”


Lúc ấy, triều đình nhà Ngụy dưới tay Tào Sảng cũng không hài lòng. Nhiều lần họ chỉ trích Tư Mã Ý là hèn nhát, nhu nhược, không dám đánh. Để giữ vị trí, Tư Mã Ý… giả điên. Ông ta bỏ ăn, râu tóc bù xù, ngồi một mình nói nhảm, làm như người mất trí. Nhưng thực chất, ông vẫn theo dõi từng bước đi của Gia Cát, từng dấu chân binh lính Thục, từng mùa lúa chín, từng cơn gió thổi qua sa mạc.


Trong khi đó, Gia Cát Lượng lại không có thời gian. Ông là người tận tụy, làm việc đến bạc đầu. Ông phải tự tay viết công văn, phân phát quân lương, huấn luyện binh sĩ, đích thân khảo sát chiến trường. Bệnh cũ tái phát, sức khỏe ngày càng suy kiệt. Trong lần Bắc phạt cuối cùng, ông cắm trại tại Ngũ Trượng Nguyên – sát ranh giới giữa hai phe – và tử trận trong lặng lẽ.


Khi tin Gia Cát qua đời lan ra, quân Thục rút lui. Tư Mã Ý nhận được tin, dẫn quân truy kích, nhưng khi thấy trại Thục vẫn có cờ phấp phới, ông sinh nghi, lui binh. Sau đó biết rõ Gia Cát Lượng đã mất, ông ngẩng đầu trời mà than rằng: “Thật là nhân tài của thiên hạ!” Một lời than tiếc, nhưng cũng là nỗi nhẹ nhõm. Vì ông biết: đối thủ nguy hiểm nhất đã tự sụp đổ, không phải vì chiến trận, mà vì gánh nặng quá lớn và một cuộc đối đầu dai dẳng không thể kết thúc.


Tư Mã Ý đã thắng – không bằng giáo gươm, mà bằng sự nhẫn nhịn vô biên. Ông không đánh mà thắng, không giao chiến mà khiến đối thủ kiệt sức. Một kế sách tưởng như hèn nhát, nhưng lại là đỉnh cao của binh pháp: chiến thắng bằng tâm lý và thời gian.


MƯU KẾ 5: “KẾ MỸ NHÂN” – ĐIÊU THUYỀN HỦY DIỆT HAI NGƯỜI ĐÀN ÔNG QUYỀN LỰC NHẤT


Khi nhà Hán lâm vào cảnh suy tàn, triều đình rối ren, một cái tên nổi lên khắp thiên hạ: Đổng Trác. Một tay nắm giữ quyền lực, phế lập hoàng đế, thao túng cả triều đình, Đổng Trác khiến quan lại lẫn dân chúng khiếp sợ. Nhưng chính sự ngạo mạn và ham mê sắc dục đã khiến hắn rơi vào bẫy – một cái bẫy được giăng ra từ trước, do Vương Doãn và Điêu Thuyền chủ mưu.


Vương Doãn – một trung thần của triều đình, không thể khoanh tay nhìn đất nước rơi vào tay gian thần, đã bày ra “liên hoàn kế”: gả con nuôi của mình là Điêu Thuyền – một tuyệt sắc giai nhân – cho Lữ Bố, rồi sau đó tiến dâng nàng cho Đổng Trác. Điêu Thuyền vâng lời, dùng nhan sắc và nước mắt làm vũ khí. Nàng khóc lóc trước Lữ Bố, nói mình bị ép vào tay Đổng Trác. Nàng lại quyến rũ Đổng Trác, khiến hắn đắm say, không ngờ rằng đã rơi vào lưới.


Giữa cha nuôi và con nuôi, giữa nghĩa và tình, Lữ Bố rơi vào một cuộc chiến tâm lý khốc liệt. Mỗi khi nhìn thấy Đổng Trác ôm ấp Điêu Thuyền, tim hắn như bị xé nát. Rồi đến một đêm, trong cơn giận dữ và say men sắc dục, Lữ Bố đã ra tay. Hắn đâm chết Đổng Trác giữa điện, kết thúc sự thống trị tàn bạo của một kẻ gian thần.


Nhưng kế mỹ nhân không chỉ giết một người. Nó giết luôn cả Lữ Bố. Sau cái chết của Đổng Trác, Lữ Bố mất chỗ dựa. Hắn lang bạt khắp nơi, bị các chư hầu xa lánh vì giết nghĩa phụ. Cuối cùng, bị Tào Tháo bắt sống, bị xử trảm giữa chợ. Điêu Thuyền, sau khi hoàn thành sứ mệnh, cũng mất tích, không rõ tung tích, như một đóa hoa độc mọc lên giữa triều loạn.


Kế mỹ nhân – một mưu kế không dùng máu, nhưng giết được hai người đàn ông mạnh nhất lúc bấy giờ. Một là kẻ độc tài, một là mãnh tướng vô song. Cái chết của họ khiến triều đình bước sang một giai đoạn mới, mở đầu cho thời kỳ phân tranh khốc liệt nhất lịch sử Trung Hoa.




MƯU KẾ – LƯỠI DAO ẨN TRONG BÓ HOA.


Tam Quốc không chỉ là thời của kiếm giáo, mà còn là sân khấu của những ván cờ mưu kế. Từ Tư Mã Ý nhẫn nhịn suốt 20 năm để lật đổ họ Tào, đến kế mỹ nhân khiến cả hai người đàn ông vĩ đại vong mạng, tất cả đều cho thấy: trong chính trị và chiến tranh, kẻ mạnh chưa chắc đã sống, kẻ giỏi võ chưa chắc đã thắng. Mà đôi khi, kẻ lặng lẽ suy tính trong bóng tối mới là người quyết định vận mệnh thiên hạ.


Vậy, bạn học được gì từ những mưu kế này? Trong cuộc sống hôm nay, có lẽ chúng ta không cần đến mưu sâu kế hiểm, nhưng sự tỉnh táo, khôn ngoan và khả năng đọc hiểu lòng người vẫn luôn là lợi thế trong mọi hoàn cảnh.


No comments:

Post a Comment

Post Bottom Ad

Pages